
Dị
ứng có nhiều cơ chế khác nhau, và một số là trung gian của kháng thể (là các phân tử immunoglobulin (có bản chất
glycoprotein), do các tế bào lympho B cũng như các tương bào (biệt hóa từ
lympho B) tiết ra để hệ miễn dịch nhận biết và vô hiệu hóa các tác nhân lạ,
chẳng hạn các vi khuẩn hoặc virus. Mỗi kháng thể chỉ có thể nhận diện một
epitope kháng nguyên duy nhất) , cụ thể là lgE (hệ thống miễn dịch phản ứng bằng cách tạo ra kháng thể đặc hiệu để chống lại chất đó (được
gọi là globulin miễn dịch IgE hoặc E)). Các protein thực phẩm chính gây
ra các dị ứng là sữa, trứng, lạc, hạt cây, cá, đậu nành và lúa mì. Tỷ lệ dị ứng
sữa trong dân số là 2% với trẻ em và 1% với người lớn. Khởi đầu của dị ứng có
thể xảy ra trong giai đoạn trước 1 tuổi, và tất cả các trẻ em bị dị ứng sữa này
hết dị ứng sau 6 tuổi.
Có
2 loại protein chính trong sữa là casein và whey protein (protein hòa tan), và
có rất nhiều dạng protein trong mỗi loại này. Mặc dù mức độ nhạy cảm với từng
loại protein trong sữa là khác nhau, nhưng hiện nay tất cả các protein trong
sữa đều được chứng minh là gây ra dị ứng. Phản ứng của cơ thể người với sự đa
dạng của các loại protein trong sữa cũng chỉ ra là người bị dị ứng sữa bò sẽ dễ
bị dị ứng sữa dê, cừu và trâu – tuy nhiên còn cần thêm nhiều nghiên cứu đề có
thể công bố kết luận này.
Tất cả các liệu pháp điều trị dị ứng sữa đều khuyên
người ta không nên uông sữa trong giai đoạn bị dị ứng. Vì có nhiều trẻ em lớn
lên và hết bị dị ứng sữa, các loại sữa thành phẩm có thể được đưa lại vào trong
thực đơn cho trẻ để trẻ có thể nhận được những lợi ích dinh dưỡng từ sữa. Các
phương pháp thanh trùng không ảnh hưởng đến chất lượng hoặc cấu trúc của
protein, do đó nó không phải là tác nhân gây dị ứng trong sữa.
Dị
ứng thực phẩm là một vấn đề mới nổi và lôi cuốn nhiều lĩnh vực khoa học nghiên
cứu. Bạn có thể tìm hiểu thêm các bài viết học thuật và nghiên cứu mới nhất tại
đây: Crittenden and Bennett (2005), Sicherer and Sampson (2006), và Wal (2004).
0 nhận xét:
Đăng nhận xét